Hiểu về cái chết và mất mát – Nhận ra chính mình là linh hồn bất hoại

Chia sẻ

Trích đoạn các tác phẩm của Paramahansa Yogananda

Một người bình thường nhìn cái chết với nỗi sợ hãi và buồn bã, nhưng những người ra đi đều biết đó là một trải nghiệm kỳ diệu của bình an và tự do.

Vào lúc chết, bạn quên đi tất cả những giới hạn của cơ thể vật lý và nhận ra bạn được tự do như thế nào. Trong vài giây đầu tiên, có một cảm giác sợ hãi – sợ hãi về những điều chưa biết, về một thứ gì đó xa lạ với ý thức. Nhưng sau đó, một nhận thức tuyệt vời: linh hồn cảm thấy một cảm giác nhẹ nhõm và tự do vui vẻ. Bạn biết rằng bạn tồn tại ngoài cơ thể phàm trần.

Mỗi người trong chúng ta đều sẽ chết vào một ngày nào đó, vì vậy sợ chết chẳng ích gì. Bạn không cảm thấy đau khổ khi cơ thể mất ý thức trong giấc ngủ; bạn chấp nhận giấc ngủ như một trạng thái tự do với sự mong đợi. Cái chết cũng như vậy; đó là trạng thái nghỉ ngơi, là “chế độ nghỉ hưu” của cuộc sống này. Không có gì để sợ. Khi cái chết đến, hãy cười vào nó. Cái chết chỉ là một trải nghiệm mà qua đó bạn học được một bài học lớn: bạn không thể chết.

Con người thật của chúng ta – linh hồn, là bất tử. Chúng ta có thể ngủ một lúc trong sự thay đổi được gọi là cái chết, nhưng chúng ta không bao giờ có thể bị tiêu diệt. Chúng ta tồn tại, và sự tồn tại đó là vĩnh cửu. Sóng sô vào bờ, rồi lại ra biển; nó không mất đi. Nó trở thành một với đại dương, hoặc trở lại một lần nữa dưới hình dạng một làn sóng khác. Cơ thể này đã đến, và rồi sẽ ra đi; nhưng bản chất linh hồn bên trong nó sẽ không bao giờ ngừng tồn tại. Không gì có thể chấm dứt ý thức vĩnh cửu đó.

Ngay cả một hạt vật chất hay một làn sóng năng lượng cũng không thể phá hủy được, như khoa học đã chứng minh; linh hồn hay bản chất tinh thần của con người cũng không thể phá hủy được. Vật chất trải qua sự thay đổi; linh hồn trải qua những kinh nghiệm của sự thay đổi. Những thay đổi căn bản được gọi là cái chết, nhưng cái chết hay có thể gọi là một sự thay đổi về hình thức không làm thay đổi hoặc phá hủy bản chất của Tinh Thần.

Cơ thể chỉ là một bộ trang phục bạn mặc. Bạn đã thay đổi quần áo của mình biết bao lần trong cuộc đời này, nhưng không phải vì điều này mà bạn nói rằng bạn đã thay đổi. Tương tự như vậy, khi bạn từ bỏ trang phục thân thể này vào lúc chết, bạn sẽ không thay đổi. Bạn vẫn thế, một linh hồn bất tử, một đứa con của Thượng Đế.

Từ “chết” là một sự nhầm lẫn lớn, vì không có cái chết; khi bạn cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống, bạn chỉ cần cởi bỏ lớp áo ngoài của da thịt và quay trở lại trung giới.

Bhagavad Gita nói một cách tuyệt vời và duy nhất về sự bất tử của linh hồn:

Tinh thần chưa từng được sinh ra; tinh thần sẽ không bao giờ ngừng lại;

Không lúc nào không như vậy; Kết thúc và Bắt đầu chỉ là những giấc mơ!

Không sinh, không diệt và không thay đổi chỉ còn lại tinh thần mãi mãi;

Cái chết không thể chạm vào nó, cái chết dường như chỉ là ngôi nhà của nó.

Chết không phải là hết: đó là sự giải thoát tạm thời, được ban cho bạn khi nghiệp báo, luật công bằng xác định rằng cơ thể và môi trường hiện tại của bạn đã phục vụ mục đích của chúng, hoặc khi bạn quá mệt mỏi hoặc kiệt quệ vì đau khổ khi chịu gánh nặng của vật chất. Đối với những người đang đau khổ, cái chết là sự phục sinh từ những hành hạ đau đớn của xác thịt trở thành sự bình yên và tĩnh lặng được đánh thức. Đối với người cao tuổi, đó là khoản hưu trí kiếm được từ những năm tháng vật lộn trong cuộc sống. Đối với tất cả, đó là sự nghỉ ngơi đang chào đón.

Khi bạn phản ánh rằng thế giới này tràn ngập cái chết và đến cơ thể bạn cũng phải từ bỏ, kế hoạch của Đức Chúa Trời có vẻ rất tàn nhẫn. Bạn không thể tưởng tượng ra rằng Ngài rất nhân từ.

Nhưng khi bạn nhìn vào tiến trình của cái chết với con mắt của sự khôn ngoan, bạn thấy rằng sau cùng nó chỉ đơn thuần là ý nghĩ về việc Chúa sẽ vượt qua cơn ác mộng để thay đổi nó thành sự tự do hạnh phúc bên trong Ngài một lần nữa. Thánh nhân cũng như tội nhân đều được tự do khi chết, ở mức độ tốt hơn hay xấu hơn tùy theo công trạng. Trong trung giới được tạo ra từ giấc mơ của Chúa – vùng đất mà các linh hồn đi đến khi chết – họ được hưởng một sự tự do mà họ chưa từng biết trong suốt cuộc đời trần thế của mình.

Vì vậy, đừng thương hại người đang trải qua sự ảo tưởng của cái chết, trong một thời gian ngắn anh ta sẽ được tự do. Một khi thoát khỏi ảo tưởng đó, anh ta thấy rằng cái chết không đến nỗi nào. Anh ta nhận ra cái chết của mình chỉ là một giấc mơ và vui mừng rằng bây giờ không có ngọn lửa nào có thể thiêu rụi anh ta, không có dòng nước nào có thể nhấn chìm anh ta; anh ấy được tự do và an toàn.

Ý thức của người đàn ông đang hấp hối đột nhiên thấy mình như trút bớt sức nặng của cơ thể, trút bỏ sự cần thiết phải thở và bất kỳ cơn đau thể xác nào. Cảm giác bay bổng qua một đường hầm với ánh sáng rất yên bình, mơ hồ, mờ ảo được trải nghiệm bởi linh hồn. Sau đó, linh hồn trôi vào trạng thái ngủ quên, sâu hơn và thú vị gấp hàng triệu lần giấc ngủ sâu nhất từng trải qua trong cơ thể vật lý ….

Trạng thái sau khi chết được trải nghiệm bởi những người khác nhau phù hợp với cách sống của họ khi ở trên trái đất. Giống như những người khác nhau sẽ có sự thay đổi về thời gian và độ sâu trong giấc ngủ của họ, họ cũng có những trải nghiệm khác nhau sau khi chết. Người tốt làm việc chăm chỉ trong nhà máy cuộc sống sẽ chìm vào giấc ngủ sâu, vô thức, yên bình trong một thời gian ngắn. Sau đó, thức tỉnh với cuộc sống trong một số khu vực trong thế giới linh hồn: “Trong nhà của Cha ta có rất nhiều đền đài.”

Các linh hồn trong thể astral được bao bọc trong ánh sáng bí ẩn. Chúng không bao bọc mình trong những bộ xương với vỏ bọc bằng thịt. Chúng không mang các bộ khung nặng, yếu, va chạm với các chất rắn thô khác và dễ bị gãy. Vì vậy, không có cuộc chiến nào trong vùng đất linh hồn giữa cơ thể con người và vật chất rắn, đại dương, sấm chớp và bệnh tật. Cũng không có tai nạn, vì tất cả mọi thứ cùng tồn tại trong sự giúp đỡ lẫn nhau, chứ không phải là đối kháng. Tất cả các hình thức rung động có chức năng hài hòa với nhau. Tất cả các lực lượng sống trong hòa bình và có ý thức giúp đỡ nhau. Những linh hồn, những tia sáng mà họ đi trên đó và những tia sáng màu cam họ uống và ăn, tất cả đều được tạo ra từ nguồn sáng sự sống. Các linh hồn sống trong nhận thức và hợp tác lẫn nhau, hơi thở không phải hít oxy, mà là niềm vui của Tinh Thần.

Cuộc sống sau khi chết vinh quang biết bao! Bạn sẽ không còn phải luẩn quẩn với đống hành lý cũ kỹ này bằng xương bằng thịt, với tất cả những rắc rối của nó. Bạn sẽ tự do trong thiên đàng, không bị cản trở bởi những giới hạn về thể chất.

Khi một người thân yêu qua đời, thay vì đau buồn một cách vô lý, hãy nhận ra rằng anh ta đã đi lên một thế giới cao hơn theo ý muốn của Đức Chúa Trời và Đức Chúa Trời biết điều gì là tốt nhất cho anh ta. Vui mừng vì anh ấy được tự do. Cầu nguyện rằng tình yêu và thiện chí của bạn là sứ giả động viên anh ấy trên con đường phía trước. Thái độ này hữu ích hơn nhiều. Tất nhiên, chúng ta sẽ không phải là con người nếu chúng ta không nhớ đến những người thân yêu; nhưng trong cảm giác cô đơn khi mất họ, chúng ta không muốn sự ràng buộc ích kỷ trở thành nguyên nhân giữ họ ở lại trái đất. Nỗi buồn cùng cực sẽ ngăn cản một linh hồn đã khuất không thể tiến tới hòa bình và tự do.

Để gửi những suy nghĩ của bạn đến những người thân yêu đã qua đời, hãy ngồi yên lặng trong phòng của bạn và suy ngẫm về Chúa. Khi bạn cảm nhận được sự bình an của Ngài trong bạn, hãy tập trung sâu vào trung tâm Đấng Christ, trung tâm của ý chí ở điểm giữa hai lông mày, và truyền tình yêu thương của bạn đến những người thân yêu đã ra đi.

Hình dung người bạn muốn liên hệ tại trung tâm Đấng Christ. Gửi đến tâm hồn ấy những rung động của tình yêu, sức mạnh và lòng dũng cảm.

Nếu bạn làm điều này liên tục và duy trì cường độ quan tâm của mình đến người thân yêu đó thường xuyên, linh hồn đó chắc chắn sẽ nhận được sự rung động của bạn. Những suy nghĩ như vậy mang lại cho những người thân yêu của bạn cảm giác hạnh phúc, cảm giác được yêu thương. Họ sẽ không quên bạn dù cho bạn đã quên họ.

Hãy gửi những suy nghĩ về tình yêu thương và thiện chí của bạn đến những người thân yêu của bạn thường xuyên nếu bạn cảm thấy muốn làm như vậy, nhưng ít nhất một lần một năm – có thể là vào một ngày kỷ niệm đặc biệt nào đó. Dùng tinh thần nói với họ, “Chúng ta sẽ gặp lại nhau vào một lúc nào đó và tiếp tục phát triển tình yêu và tình bạn thiêng liêng của chúng ta đã từng có.” Nếu bạn gửi cho họ những suy nghĩ yêu thương của bạn liên tục bây giờ, một ngày nào đó chắc chắn bạn sẽ gặp lại họ. Bạn sẽ biết rằng cuộc sống này không phải là kết thúc, mà chỉ đơn thuần là một mắt xích trong chuỗi vĩnh cửu của mối quan hệ giữa bạn và những người thân yêu.

Lời khẳng định

Đại dương của Tinh Thần đã trở thành bong bóng nhỏ trong tâm hồn tôi. Cho dù trôi nổi lúc sinh ra, hay biến mất sau cái chết, trong đại dương của nhận thức vũ trụ, bong bóng sự sống của tôi không thể chết. Tôi là ý thức không thể phá hủy, được bảo vệ trong lòng của Tinh Thần bất tử.

Link gốc: https://yogananda.org/understanding-death-and-loss

Chuyển ngữ: Kriyayogavn Team.


Chia sẻ