Sự truyền tải ý thức thiêng liêng (The Transmission of Divine Consciousness) – Khả năng của một guru chân chính trong việc truyền tải trải nghiệm tuyệt vời của mình cho học trò tiếp thu dễ dàng.

Chia sẻ

Sự trao truyền ý thức thiêng liêng là điều cần thiết cho Con đường Kriya Yoga

Năm 1920, Mahavatar Babaji (bậc thầy vĩ đại đã hồi sinh Kriya Yoga cho thời hiện đại) đã gặp Paramahansa Yogananda tại số 4 đường Garpar ở Calcutta. Babaji nói với nhà sư trẻ: “Cậu là người mà ta đã chọn để truyền bá thông điệp của Kriya Yoga tới phương Tây. Cách đây rất lâu, ta đã gặp Guru Yukteswar của cậu tại Kumbha Mela; Ta đã nói với Yukteswar rằng ta muốn gửi cậu đến để ông ấy đào tạo”.

Mô tả về quá trình đào tạo dưới thời Swami Sri Yukteswar, quá trình này đã giúp thầy có thể đi vào các trạng thái siêu việt của ý thức vũ trụ thông qua Kriya Yoga, Paramahansaji viết: “Sri Yukteswar đã dạy tôi cách kêu gọi trải nghiệm phước lành đến theo ý muốn và cách trao truyền nó cho người khác khi họ có trực giác các kênh đã được nâng cao.”

Sự trao truyền ý thức thần thánh và phước lành này (ban đầu được trải nghiệm ở mức độ cao hoặc thấp tùy thuộc vào khả năng tiếp thu và sự tiến bộ của người đệ tử) là một phần thiết yếu trong việc phổ biến Kriya Yoga. Như Babaji đã hướng dẫn, Kriya được đưa ra không phải như một giáo lý triết học đơn thuần mà là một sự khai tâm về mặt tâm linh (diksha) khi có mối quan hệ thiêng liêng giữa một đệ tử và một vị Guru chân chính được thần thánh ban truyền.

Ở cuối cuốn “Tự truyện của một Yogi” Paramahansaji đã viết: “Hàng trăm nghìn (chứ không chỉ hàng chục) Kriya Yogi là cần thiết để mang đến một thế giới hòa bình và phong phú, nơi đang chờ đợi con người khi họ đã có những nỗ lực tương ứng để lấy lại vị thế của mình là những người con của Cha Thiên Thượng …. Mong tất cả mọi người biết rằng có tồn tại một kỹ thuật khoa học, chắc chắn về Sự Thấu Tỏ Bản Thân (hay Giác Ngộ) để vượt qua mọi nỗi khổ của con người!” Sau đây là những đoạn tường thuật ngắn gọn của một vài trong số hàng nghìn đệ tử của Paramahansa Yogananda trong SRF / YSS, những người có cuộc sống thăng hoa nhờ việc thầy phổ biến khoa học tâm linh này đến toàn thế giới.

Tiến sĩ Lewis: Cuộc gặp gỡ đầu tiên kỳ diệu với Guru

Tiến sĩ Minott W. Lewis, một nha sĩ ở Boston, đã gặp Paramahansaji một thời gian ngắn sau khi Guru đến Hoa Kỳ vào năm 1920, và trở thành đệ tử người Mỹ đầu tiên nhận được từ thầy sự nhập môn thiêng liêng trong Kriya Yoga. Trong suốt nhiều năm giữ chức vụ phó chủ tịch và cũng là đặc sứ (minister) được yêu mến của SRF, ông thường chia sẻ câu chuyện về cuộc gặp gỡ đầu tiên của mình với Paramahansaji. Bản tường thuật sau đây kết hợp các chi tiết được tổng hợp từ một số bài nói chuyện của Doctor trong nhiều năm.

Cuối năm 1920, không lâu sau khi Paramahansa Yogananda đến Mỹ, swami trẻ được mời đến nói chuyện tại một nhà thờ Unitarian ở khu vực Boston, nơi bà Alice Hasey, người bạn lâu năm của Tiến sĩ Lewis, là thành viên của hội thánh. Bà Hasey (người mà sau này Paramahansaji đặt tên là Sơ Yogmata) biết sự quan tâm của Tiến sĩ Lewis đối với tâm linh, và đã đề nghị mạnh mẽ với ông, “Ông nên gặp Swami Yogananda.”

Một cuộc hẹn đã được thực hiện vào đêm Giáng sinh tại Unity House, nơi Thầy có một căn phòng. Khi Doctor rời nhà để giữ lời hứa này, ông ấy đã nghĩ rằng mình sẽ chỉ đi một thời gian ngắn. Ông nói với vợ mình, Mildred, rằng sẽ sớm quay lại để trang trí cây thông Noel.

Trên đường đến Unity House, Doctor nhớ lại những lời cảnh báo của cha mẹ về việc bị lừa dối hoặc lừa gạt bởi những lang băm giả vờ làm giáo viên tâm linh; tâm trí của ông tràn đầy hoài nghi.

Paramahansaji đã tiếp đón Tiến sĩ Lewis một cách nồng nhiệt. Vị nha sĩ trẻ có nhiều câu hỏi tâm linh trong đầu và Paramahansaji đã cho anh ta những câu trả lời thỏa mãn. Nhiều năm sau, Bác sĩ nói về dịp này, “Tôi đã ‘đến từ Missouri’, và tôi phải được cho xem điều này. Tệ hơn thế nữa, tôi đến từ New England, và tôi phải biết điều đó! ”

Vào đêm Giáng sinh năm 1920, ông nói với Paramahansaji: “Kinh thánh nói với chúng ta: ‘Ánh sáng của cơ thể là đôi mắt: nếu mắt ngươi là một thứ duy nhất, thì toàn thân ngươi sẽ đầy ánh sáng’. Ngài có thể giải thích điều này không?”

“Tôi cũng nghĩ vậy” Guru trả lời.

Bác sĩ vẫn còn nghi ngờ. “Tôi đã hỏi nhiều người,” ông nói, “nhưng dường như không ai biết ý nghĩa.”

“Người mù có thể dẫn người mù không?” Paramahansaji đáp lại. “Cả hai sẽ phạm cùng một lỗi.”

“Ngài có thể cho tôi xem những điều này được không?”

“Tôi cũng nghĩ vậy,” guru nhắc lại.

“Vậy thì, vì Chúa, hãy chỉ cho tôi!”

Guru yêu cầu Tiến sĩ ngồi xếp bằng trên sàn và ngồi đối diện với mình. Nhìn thẳng vào mắt Doctor, Paramahansaji hỏi: “Liệu ông có luôn yêu thương tôi như tôi yêu thương ông không?”

Bác sĩ trả lời khẳng định. Sau đó, Guru nói “Tội lỗi của ông đã được tha thứ và tôi chịu trách nhiệm về cuộc sống của ông.”

Sau đó, bác sĩ kể lại: “Với những lời này. Tôi cảm thấy một gánh nặng lớn từ đôi vai của mình được trút đi. Đó là sự thật. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng – như thể mình đã được giải thoát khỏi hàng núi nghiệp chướng và si mê. Một khối nặng lớn được nâng lên và khối nặng đó đã được nâng lên kể từ đó. Đã có nhiều thử nghiệm nhưng khối nặng đó đã không bao giờ quay trở lại”.

Tiếp tục câu chuyện, Tiến sĩ Lewis nói:

Sau đó, Sư phụ đặt trán của mình vào trán tôi. Anh ấy bảo tôi ngước mắt lên và nhìn vào điểm giữa hai lông mày, tôi đã làm như vậy. Và ở đó tôi đã nhìn thấy ánh sáng tuyệt diệu của con mắt tâm linh. Sư phụ không đề nghị tôi nhìn thấy bất cứ điều gì. Thầy không hề ảnh hưởng đến tôi thông qua gợi ý. Những gì tôi thấy đã đến một cách tự nhiên.”

“Tôi hoàn toàn tỉnh táo, hoàn toàn tỉnh táo, hoàn toàn tỉnh táo và tôi nhìn thấy con mắt tâm linh bởi vì Sư Phụ đã làm tĩnh lặng tâm trí của tôi và cho phép trực giác từ linh hồn của tôi hiển thị điều này cho tôi. Khi tôi nhìn sâu hơn vào  ánh sáng vàng vĩ đại, toàn bộ con mắt tâm linh hình thành, với trung tâm màu xanh lam sẫm bên trong đại diện hoặc biểu hiện Ý thức Đấng Christ bên trong, và cuối cùng là ngôi sao bạc nhỏ ở trung tâm, hình ảnh thu nhỏ của Ý thức Vũ trụ.”

“Tất nhiên, tôi đã rất choáng ngợp vì đã tìm thấy một người có thể cho tôi thấy thực tại bên trong mỗi người chúng ta. Tôi nhận ra rằng thầy không phải là một người bình thường, mà là một người khác xa so với những người đàn ông bình thường tuyên bố biết về những điều tâm linh như vậy.”

Chúng tôi nói chuyện trong vài phút, và sau đó thầy một lần nữa áp trán mình vào trán tôi; và chính lúc đó tôi nhìn thấy ánh sáng vĩ đại của hoa sen ngàn cánh [trung tâm tâm linh cao nhất, nằm trên đỉnh bộ não] – thứ tinh xảo nhất có thể nhìn thấy, với rất nhiều tia sáng bằng bạc. Tôi có thể nhìn thấy dưới đáy của bông sen ngàn cánh, được vạch ra bằng ánh sáng dày đặc hơn, các bức tường của các động mạch lớn ở đáy não. Và kìa, khi tôi quan sát, những tia sáng nhỏ bên trong các động mạch đang nhấp nhô, chạm vào các bức tường khi chúng đi qua trước tầm nhìn của tôi. Đây là những nguyên tử máu, mỗi nguyên tử đều có chút tia lửa của astral light một cách rõ ràng khi nó thực hiện nhiệm vụ của mình trong trò chơi ánh sáng của Chúa.”

“Paramahansaji đã cho tôi thấy ánh sáng vĩ đại của Chúa, và nói với tôi: ‘Nếu ông dựa vào con đường này và thường xuyên thiền định, sự quan sát này sẽ mãi mãi là của riêng ông.’ Vì vậy tôi đã làm theo lời khuyên của thầy. Tôi chưa bao giờ bỏ lỡ việc thực hành Kriya Yoga của mình. Dần dần ánh sáng của Chúa đã đến. Những gì tôi nhận được, tôi đã nhận được từ Thầy. Thầy đã nâng tôi khỏi sự mông lung của ảo tưởng tin vào ánh sáng của Thực tại. Khi trải nghiệm đó đến, nó sẽ thay đổi trái tim. Sau đó, chúng tôi cảm thấy tình anh em thực sự của con người và Tình phụ tử của Thiên Chúa.”

Dr Lewis

Dr. Minott W. Lewis, a Boston dentist, met Paramahansaji a short time after the Guru’s arrival in America in 1920, and became the first American disciple to receive from him the sacred initiation in Kriya Yoga.

Tara Mata: Trải nghiệm sự đồng nhất với sự thấu tỏ bản thân của Guru

Tara Mata là một đệ tử Kriya Yoga tinh tấn, từng là biên tập viên của Paramahansa Yogananda về Tự truyện của một Yogi và các tác phẩm khác của thầy từ năm 1924 cho đến khi cô qua đời vào năm 1971. Không lâu sau khi Tara Mata gặp Paramahansaji vào năm 1924, cô đã viết một bài báo về một “Người đàn ông” đã được ban phước với kinh nghiệm về ý thức vũ trụ. Mặc dù cô ấy khiêm tốn tránh nhận diện người được đề cập, những trải nghiệm mà Tara Mata mô tả là của riêng cô ấy.

  

Sau đây là những đoạn trích từ tập sách của Tara Mata, “Người đi trước của một chủng tộc mới”, tường thuật đầy đủ của cô ấy về những trải nghiệm siêu việt này:

Hầu hết mọi người tin rằng kiến ​​thức thần thánh chỉ đến với một số người được chọn và người bình thường không thể đến gần Chúa hơn so với “đức tin” của anh ta. Nhận ra rằng có một cách chắc chắn để tiếp xúc với Chúa Trời, một kỹ thuật có thể sử dụng được bởi mọi người trong mọi hoàn cảnh [Kriya Yoga] đã trở thành một cú sốc giải thoát cho một số học viên SRF làm họ cảm thấy mình đã được sinh ra một lần nữa.

Tara Mata In44 Dt

Tara Mata was an advanced Kriya Yoga disciple who served as Paramahansa Yogananda’s editor on Autobiography of a Yogi and other works by him from 1924 until her passing in 1971. 

 Tôi có nhớ một trường hợp như vậy – một người đàn ông, ngay khi nghe thông điệp Self-Realization, đã bị cuốn vào ý thức vũ trụ …. Ông ta có niềm tin và khát vọng tôn giáo mãnh liệt. Mặc dù đã đọc rất kỹ các kinh sách thiêng liêng trên thế giới, đặc biệt là của những người theo đạo Hindu, nhưng ông biết rằng kiến ​​thức uyên bác này quá khô cứng và trơ trọi; nó không nuôi sống tâm hồn khao khát bên trong ông ta. Ông không chỉ muốn đọc về món ăn tinh thần, mà muốn nếm thử. Ngày qua ngày, dần mở ra vực thẳm của sự tuyệt vọng – tuyệt vọng rằng ông xứng đáng được tiếp xúc trực tiếp với Chúa, nhưng không có kinh nghiệm nào như vậy cho ông. Cuối cùng ông hoài nghi (không phải Đức Chúa Trời) rằng mình sẽ không bao giờ có sự hiểu biết nhiều hơn về Ngài bằng trí tuệ. Niềm tin này đã ăn sâu và bám rễ vào cuộc đời ông và khiến nó dường như trở thành một thứ vô giá trị và vô nghĩa.

Trong đêm đen này, linh hồn ông ấy đã xuất hiện ánh sáng của Self-Realization. Sau khi tham dự một vài bài giảng trước công chúng của Paramahansa Yogananda, và trước khi tham gia các bài học trong lớp, người đàn ông này cảm thấy sức nặng của sự tuyệt vọng đang đè nặng trong lòng. Trở về nhà vào một đêm sau buổi diễn thuyết cuối cùng trước công chúng, ông ý thức được một sự bình yên lớn lao trong bản thân. Ông cảm nhận rằng theo một cách sâu xa nào đó, ông đã trở thành một con người khác. Một sự thôi thúc thúc đẩy ông nhìn vào tấm gương trong phòng mình, để có thể thấy một con người mới. Ở đó, ông nhìn thấy, không phải khuôn mặt của chính mình, mà là khuôn mặt của Paramahansa Yogananda, người mà ông đã tham dự buổi thuyết giảng vào buổi tối hôm đó.

Niềm vui sướng vỡ òa trong tâm hồn; ông ngập trong những làn sóng ngây ngất khó tả. Những từ trước đây chỉ đơn thuần là lời nói với ông – phúc lạc, sự bất tử, vĩnh cửu, sự thật, tình yêu thiêng liêng – đã trở thành cốt lõi của con người ông (trong ánh mắt lấp lánh), bản chất của cuộc đời ông, là thực tại duy nhất có thể xảy ra. Nhận ra rằng niềm vui sâu sắc, vĩnh cửu này tồn tại trong mỗi trái tim, rằng sự sống bất tử này làm nền tảng cho mọi sự chết của nhân loại, rằng tình yêu vĩnh cửu, trọn vẹn này đã bao bọc, nâng đỡ và hướng dẫn mọi hạt, mọi nguyên tử của tạo vật, bùng nổ trong ông với một sự chắc chắn, một sự chắc chắn thiêng liêng khiến toàn bộ con người ông tuôn trào một cơn lũ ca ngợi và biết ơn.

Ông biết; không chỉ với tâm trí, mà là với trái tim và linh hồn, với từng tế bào và phân tử trong cơ thể ông ta. Sự huy hoàng và niềm vui sướng tuyệt vời của khám phá này rộng lớn đến mức ông cảm thấy rằng hàng thế kỷ, hàng thiên niên kỷ, vô số đau khổ chẳng là gì nếu bằng cách đó niềm hạnh phúc này có thể đạt được. Tội lỗi, nỗi buồn, cái chết – giờ đây chỉ là những lời nói, những lời nói không có nghĩa, những lời nói vui sướng bị nuốt chửng như minnows (một loại cá) bởi bảy đại dương.

Thay đổi sinh lý

Ông đã nhận thức được (trong khoảng thời gian đầu tiên được khai sáng và trong những tuần sau đó) về một số thay đổi sinh lý bên trong bản thân mình. Điều nổi bật nhất là sự sắp xếp lại cấu trúc phân tử trong não, hay là sự mở ra địa hạt-tế bào mới tại đây. Không ngừng nghỉ, cả ngày lẫn đêm, ông ý thức việc này đang diễn ra. Có vẻ như một loại máy khoan điện đã làm nhàm chán các kênh suy nghĩ mới của tế bào (câu này hơi khó dịch, bạn đọc có thể tham khảo tại bài viết gốc trong link cuối bài). Hiện tượng này là bằng chứng mạnh mẽ cho lý thuyết của Bucke rằng ý thức vũ trụ là một bộ phận tự nhiên bên trong con người, vì nó cung cấp bằng chứng rằng các tế bào não được kết nối với bộ phận này đã có sẵn bên trong mọi người, mặc dù chúng không hoạt động hoặc không có chức năng ở phần lớn con người hiện tại.

Một thay đổi quan trọng khác được cảm nhận ở cột sống của ông ấy. Toàn bộ xương sống dường như rắn lại như thép trong vài tuần, vì vậy, khi ngồi để suy ngẫm về Chúa, ông cảm thấy mình bị giữ lại mãi mãi, có thể ngồi một chỗ vĩnh viễn mà không cần cử động hay ý thức về bất kỳ chức năng cơ thể nào. Đôi khi một luồng sức mạnh siêu phàm xâm chiếm, và ông cảm thấy rằng mình đang gánh cả vũ trụ trên vai. Thần dược của sự sống, mật hoa của sự bất tử, ông cảm thấy chảy trong huyết quản của mình như một sức mạnh thực tế, hữu hình. Nó có vẻ giống như cát lún, hay một loại điện quang, chất lỏng tràn khắp cơ thể anh ta.

Trong những tuần được khai sáng, ông còn cảm thấy không cần ăn hay ngủ. Nhưng vẫn tuân thủ cuộc sống thường ngày của mình theo khuôn mẫu của gia đình và ăn, ngủ khi gia đình vẫn làm vậy. Tất cả thức ăn dường như là tinh thần thuần khiết đối với ông, trong giấc ngủ ông được gối đầu trên “vòng tay vĩnh cửu”, thức tỉnh với niềm vui vượt qua mọi ngôn từ, vượt qua mọi quyền lực có thể diễn tả.

Trước đây ông bị chứng catarrh mãn tính; bây giờ cơ thể của ông đã được thanh lọc khỏi tất cả các bệnh tật. Gia đình và bạn bè nhận thức được sự thay đổi lớn về ngoại hình và phong thái của ông ấy; khuôn mặt ông ánh lên một tia sáng rạng rỡ; mắt anh ấy là lộ rõ vẻ vui sướng. Những người lạ trò chuyện không thể cưỡng lại sự đồng cảm kỳ lạ từ ông; trên xe điện, trẻ em đến ngồi trong lòng và mong ông đến thăm chúng.

Đối với ông, cả vũ trụ được tắm trong biển tình yêu thương; ông tự nhủ nhiều lần, “Cuối cùng thì tôi cũng biết tình yêu là gì! Đây là tình yêu của Đức Chúa Trời, làm lung lay tình cảm cao quý nhất của con người. Tình yêu vĩnh cửu, không gì sánh được, tình yêu viên mãn!” Ông biết rằng Tình yêu tạo ra và duy trì vũ trụ, tất cả mọi vật được tạo ra, con người hay phàm nhân, đều được định sẵn để khám phá ra Tình yêu này, hạnh phúc bất tử là bản chất của sự sống. Ông cảm thấy đầu óc mở rộng, tầm hiểu biết vươn xa, không ngừng mở rộng, ngày càng lớn mạnh, cảm ứng vạn vật trong vũ trụ, trói buộc vạn vật, mọi ý nghĩ vào chính mình. Ông ấy trở thành “center everywhere, circumference nowhere” (đây là một định nghĩa về Chúa Trời trong sách “the Liber XXIV philosophorum”).

Vũ điệu nguyên tử của tự nhiên

Không khí mà ông hít thở trở nên thân thiện, gần gũi và có ý thức về cuộc sống. Ông cảm thấy rằng cả thế giới này là “nhà” của mình, rằng ông không bao giờ có thể cảm thấy xa lạ với bất kỳ nơi nào nữa; những ngọn núi, biển cả, những vùng đất xa xôi mà ông chưa từng thấy, cũng giống như quê hương thời niên thiếu của ông. Ở mọi nơi ánh nhìn hướng đến, ông đều thấy “vũ điệu nguyên tử” của tự nhiên; không khí tràn ngập vô số tia sáng chuyển động.

Trong những tuần này, ông vẫn thực hiện nhiệm vụ hàng ngày của mình như bình thường, nhưng với một thực tại tốc độ và hiệu quả không thể hiểu nổi. Các tờ giấy được đánh máy ra khỏi máy đánh chữ và hoàn thành mà không có bất kỳ lỗi nào trong một phần tư thời gian so với thông thường. Ông không cảm thấy mệt mỏi; công việc thường ngày giống như trò chơi trẻ con, vui vẻ và vô tư. Khi trao đổi trực tiếp hoặc qua điện thoại với khách hàng, niềm vui bên trong ông ta bao trùm mọi hành động và hoàn cảnh với một ý nghĩa vũ trụ, vì đối với ông thì những người này, chiếc điện thoại này, chiếc bàn này, giọng nói này là Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài trong một sự ngụy trang hấp dẫn khác của Ngài.

Giữa công việc của mình, ông đột nhiên choáng ngợp trước phước lành của Đức Chúa Trời, Đấng đã ban cho ông niềm hạnh phúc lạ thường, không thể diễn tả được. Hơi thở của ông sẽ hoàn toàn ngừng lại vào những lúc như vậy; nỗi sợ hãi mà ông cảm nhận sẽ đi kèm với một sự tĩnh lặng tuyệt đối bên trong và bên ngoài. Ẩn sâu bên trong tất cả ý thức của ông là một cảm giác biết ơn vô hạn và không thể diễn tả bằng lời; khao khát người khác biết được niềm vui nằm bên trong họ; nhưng trên hết, một kiến thức thần thánh, vượt qua những gì mà con người hiểu được, rằng tất cả đều tốt đẹp với thế giới, rằng mọi thứ đều dẫn đến mục tiêu của ý thức vũ trụ, chân phúc bất tử.

Trạng thái bừng sáng này hiện diện với ông trong khoảng hai tháng và sau đó dần dần biến mất. Nhận thức này đã không bao giờ quay trở lại trọn vẹn như trải nghiệm ban đầu của nó, mặc dù một số đặc điểm, đặc biệt là cảm giác bình an thần thánh và niềm vui, sẽ trở lại bất cứ khi nào ông thực hành các kỹ thuật thiền định Tự Nhận Thức (Self-Realization).

“Thực hành Yoga là cách nhanh nhất mang đến ân huệ của Chúa”

Sri Gyanamata là một trong những đệ tử Kriya Yoga cao cấp nhất của Paramahansa Yogananda, người có lời khuyên khôn ngoan và yêu thương dành cho những người sùng đạo được biên soạn trong cuốn sách “God Alone: ​​The Life and Letters of a Saint”.

Sau khi Sri Gyanamata qua đời vào năm 1951, Paramahansaji nói với các đệ tử khác của mình rằng bà đã đạt được sự giải thoát hoàn toàn và Guru khen ngợi việc thực hành yoga trên hết vì điều đó có thể mang lại sự tự do tinh thần thực sự giống như vậy cho tất cả mọi người. Paramahansaji kể lại:

[Hai ngày trước khi cô ấy qua đời] cô ấy đã yêu cầu tôi cho trải nghiệm nhập định nirbikalpa; nhưng tôi nói, “Con không cần điều đó. Ta đã thấy con trong Chúa. Đến cung điện rồi, sao còn muốn vào vườn làm gì nữa? ”…

Cô ấy đã hoàn thành nghiệp của mình trong kiếp này và được nâng đỡ bởi ân huệ của Cha Thiên Thượng dẫn đến sự tự do vĩnh viễn trong kiếp này mà không có cực lạc nào cao hơn. Điều này không có nghĩa là Gyanamata không có trải nghiệm cực lạc tối thượng (nirbikalpa samadhi). Cô ấy đã đạt được nó trong kiếp trước của mình. Nhưng ngay cả khi nó nói trên tấm biển nhỏ trong phòng của cô ấy: “God Alone”  thì trong kiếp này, chỉ có một mình ân huệ của Đức Chúa Trời đã nâng đỡ tâm hồn (không còn đau khổ, đạt được thành tựu) của cô ấy đến sự giải thoát mọi nơi ….

Tất cả những người sùng đạo nên nhớ rằng chỉ có thực hành yoga liên tục mới mang lại ân huệ của Chúa một cách nhanh nhất, vì Krishna đã nói với Arjuna: “Hỡi Arjuna, vĩ đại hơn con đường của trí tuệ, hay hành động, hoặc bất kỳ điều gì khác, là con đường của yoga. Do đó, hãy là một yogi, Arjuna! ”

Kinh nghiệm của các Kriyaban của SRF / YSS khác

Nhờ vinh quang của Chúa, tôi đã bắt đầu tham gia Kriya Yoga 20 năm trước. Thức dậy sau 4 giờ sáng để thiền định, trước khi tôi đánh thức gia đình lúc 6 giờ sáng, là khoảng thời gian yên bình nhất trong ngày và tôi vô cùng thích thú đặc biệt là buổi thiền buổi sáng. Tôi muốn chia sẻ cái nhìn sâu sắc của mình rằng khoảng cách đến với Chúa Trời tỷ lệ thuận với sự tận tâm. Tôi càng khao khát được ở với Chúa bao nhiêu, thì Ngài càng tỏ rõ chính mình cho tôi bấy nhiêu.

Một năm trước, khi hơi thở vừa ngừng, cột sống thẳng tắp từ dưới lên trên và toàn thân bất động theo thời gian, ngược lại tâm trí tôi tràn ngập ánh sáng rực rỡ và niềm vui bất tận.

Tôi chỉ có thể xác nhận sự thật trong câu nói của Sri Yogananda trên trang web của SRF: “Bằng chứng đầu tiên về sự hiện diện của Chúa là cảm giác bình an không gì sánh được. Cảm nhận này phát triển thành niềm vui sướng con người không thể tưởng tượng được”. Gởi lời ca tụng đến  Guru Sri Yogananda của tôi và tất cả các thực thể thần thánh hướng dẫn chúng ta, vinh quang đến Đức Chúa!

– N. K., Namibia

Tôi đã tập Kriya Yoga trong 45 năm. Trong hơn 20 năm, quá trình thực hành các bài thiền của tôi rất khô khan, nhưng tôi vẫn kiên trì tiếp tục thực hành hai lần mỗi ngày. Bây giờ, trong những năm cuối đời, tôi được ban những phước lành vượt quá khả năng truyền đạt qua lời nói.

Gần đây, trong lúc thiền định sâu sau khi thực hành Kriya, tôi đã đặt hỏi cho các Vị Thầy, “Sự bình an vô tận là gì?”  Một sự im lặng trôi qua; Tôi đi sâu hơn vào thiền định, và dần dần cảm nhận được một làn sóng an lạc hạnh phúc đi theo cột sống hướng lên đến các trung khu cao hơn, và lan tỏa khắp cơ thể – nhận thức về sự bình an chưa từng được biết đến trước đây. Trong làn sóng an lạc đó, tôi cảm nhận rằng tất cả các nguyên tử của cơ thể này đang cộng hưởng (trong sự hòa hợp hoàn hảo) với tất cả những rung động của Pháp vũ trụ (universal Dharma: bản chất nguyên thủy và tự nhiên của vũ trụ). Trong ánh sáng của sự bình yên hạnh phúc này, tôi cảm thấy cơ thể dần tan chảy, tâm hồn thăng hoa và mở rộng trong những đợt sóng của tình yêu. Trong thiền định sâu hơn nữa, tâm hồn tôi bước vào một mức độ an lạc hạnh phúc thậm chí còn cao hơn, một trạng thái không rung động, hoàn hảo, yên tĩnh ngọt ngào, và tôi nhận thức được rằng (trong giây lát) tôi đã ở Nhà. Trong trải nghiệm này, tôi nhận ra câu trả lời của các vị Guru cho câu hỏi của tôi, ” Sự bình an vô tận là gì?”

– S. B., Georgia

Link gốc: https://yogananda.org/transmission-of-divine-consciousness

Chuyển ngữ: KriyayogaVN Team.


Chia sẻ